“Em sẽ là mùa xuân của mẹ. Em sẽ là màu nắng của cha…” – giọng hát hồn nhiên của cô bé Mai, 12 tuổi trong đoạn video clip được chiếu tại triển lãm Trong mắt em khiến nhiều người xúc động. Quê Mai ở Thanh Hoá, bé đang điều trị ung thư tại bệnh viện K Tam Hiệp, Thanh Trì, Hà Nội. Đoạn clip trên được quay trước ngày em lên bàn mổ.
Được ra viện là mơ ước của mọi đứa trẻ ở bệnh viện K Tam Hiệp. Ước mơ đó đã được Đàm Thuỳ Dương, cô bé 14 tuổi mắc ung thư máu truyền tải trong bức tranh của mình. Nằm trên giường bệnh nhưng những màu sắc Dương dùng vẫn rất tươi tắn. Ngoài người mẹ luôn bên em từ ngày nhập viện, Dương dành một lời tạm biệt đầy yêu thương cho bác sĩ Lan, người đã chăm sóc và trực tiếp điều trị như người mẹ thứ hai của em. Cậu bé Trần Văn Chiến 11 tuổi, quê ở Điện Biên, cũng bệnh máu trắng lặng lẽ ngắm nhìn bức tranh của cô bạn đang nằm cạnh mình tại bệnh viện. “Tranh của cháu bán được ba bức rồi chú ạ” – Chiến kể – “Nếu được, cháu sẽ góp tiền bán tranh của mình để mua lại bức tranh của Dương treo trên giường mình! Nhưng có người mua mất rồi…”.
Triển lãm Trong mắt em do chương trình Công dân toàn cầu và nhóm Chắp cánh ước mơ tổ chức. Khách tới tham quan có thể mua tranh các em vẽ, các bức ảnh của hai nhiếp ảnh gia Lê Anh Dũng, Phạm Minh Thành và những bông hướng dương thiện nguyện bằng giấy. Số tiền thu được sẽ gây quỹ Bữa ăn nhân ái ủng hộ chính các bệnh nhi – hoạ sĩ. Bởi đa số các trường hợp nhi điều trị ung thư tại bệnh viện K Tam Hiệp đều đang rất khó khăn về kinh tế. Gia đình các em chủ yếu là nông dân hoặc buôn bán nhỏ, mà chi phí điều trị ung thư lại quá lớn.
Dù không ai hướng dẫn đề tài, phần nhiều những bức tranh của bệnh nhi tại bệnh viện K Tam Hiệp mô tả ngôi nhà của các em. Đó có thể là nơi gia đình em đang sống, cũng có thể là một ngôi nhà mà em mơ ước. Tôi hỏi Phương, cô bé 12 tuổi quê Hà Tĩnh, mắc ung thư xương, tại sao em chỉ vẽ ngôi nhà của mình. “Em nhớ nhà. Hai năm rồi em chưa được về nhà vì xa quá, mà bố mẹ sợ nhỡ bị sao thì không kịp cấp cứu nên em chỉ ở bệnh viện hoặc nhà bác họ gần đó thôi ạ”, giọng nói của em cứ nhẹ bẫng.
Sâu đằng sau những đôi mắt ngây thơ, những sắc màu rực rỡ đó là nỗi sợ hãi vô hình ngày một lớn trong các em.
Rất nhiều hoa hướng dương được đính vào những bức tranh của các hoạ sĩ nhí, nhưng dự án nhỏ này mới chỉ giúp các bệnh nhi ung thư những bữa ăn của lòng nhân ái, chưa thể đem đến cho các em những phương thuốc chữa lành bệnh tật. Rời khỏi khuôn viên triển lãm, tiếng kêu thất thanh gọi mẹ của một bệnh nhi ung thư máu lần đầu tiên lên bàn mổ như ám ảnh mỗi người lớn đang hối hả với cuộc sống của riêng mình. Những bức tranh của các em giống như một thông điệp, mỗi ngày chúng ta cần chia sẻ nhiều hơn một chút với cộng đồng xung quanh. Bởi đó là sự đảm bảo tốt nhất cho tương lai.
Nguồn:sgtt.com
HuongMT
Bài viết liên quan:
Tin đăng bởi: HuongMT, Đã có: 3.645 lượt đọc